Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

Thu sầu



Tình thu




Thu về hiu quạnh gió heo may
Bão tố lòng em bao đắng cay
Chờ anh đã mấy mùa thu chết
Tình vẫn dạt dào không đổi thay

Từ dạo xa người em vẫn mơ
Anh về ta nối lại tình thơ
Ba mùa thu vắng nhìn lá úa
Ôm gối lệ sầu, đêm xác xơ...

Mỗi độ thu về gieo nhớ nhung
Tin người xưa ấy vẫn mông lung
Từ khi cất bước sang nhà mới...
Tình chết dần theo mối tình chung

Nhìn lá vàng rơi em nhớ anh
Lòng sầu theo lá lượn bay quanh
hình như có chút gì thương tiếc
Dần giết hồn em...biết chăng anh?

V.T.Kh.


Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

Laval - trường cũ




*Viết theo cảm xúc của một du học sinh tại đại học Laval sau buổi Họp mặt 2013.

Ta đến Laval một ngày cuối hạ
Bỡ ngỡ chân mơ xứ lạ quê người
Laval đón ta hững hờ xa lạ
Đời du học đòi hỏi gì hơn thế

Bốn năm đại học không nhiều chẳng ít
Sẽ chóng qua để trả nợ áo cơm
Ta cằn cỗi khô khan vì cuộc sống
Đời chẳng đẹp như ta từng mơ tưởng

Hôm nay đây nhận thơ mời Họp mặt
Đi hay không một cơ hội trở về
Nơi chốn cũ Laval khu đại học
Ôn kỷ niệm thời sinh viên áo trắng

Đã lâu lắm hôm nay ta trở lại
Gặp bạn bè thăm lớp cũ trường xưa
Con đường nhỏ đưa ta về gác trọ
Nghe kỷ niệm còn đong đầy ký ức

Giờ mới biết đẹp nhất thời đi học
Sống vô tư bên sách vở bạn bè
Sáng học chiều chơi tà tà lên lớp
Khu đại học dọc ngang … ta là chủ

Chút xao xuyến bồi hồi ngày trở lại
Laval ơi sao đến dễ khó về
Kỷ niệm trở về níu giữ bước chân
Laval nhé hẹn một ngày tái ngộ

Mỹ Hào
09-2013

Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013

Dan díu



Anh Trung mến,

Cám ơn Trung.
Tôi vẫn sống, yêu và vẫn thở.
Không quên ĐL vì ĐL còn, tình Họp Mặt còn.
Khi Dư Âm còn đó, để dư âm cho mỗi người vui.
Cám ơn Trung đã chuyển bài The Making Of qua dạng Word. Tôi dễ xoay sở hơn.
Bản thảo bài này, tôi nghĩ, viết khi còn trong vòng tay mấy nàng y tá.
Văn từ chưa chỉnh, phải viết lại, nhưng ý như thế. Tôi sẽ lồng câu truyện trong khung cảnh một bài về những năm viết cho ĐL.

Tựa có thể là:
49 năm dan díu.


Khi viết, tôi nghĩ ra cái tựa, rồi ngồi cả mấy ngày chỉ sửa tựa thôi. 
Tựa xong rồi mới viết. Nhưng khi chọn tựa là đang viết trong đầu.
Tựa những bài viết của tôi có vẻ hơi "ấn tượng".
Người đọc nhiều khi không cần đọc, xem tựa rồi thả hồn theo mây khói, mỗi người viết truyện của mình.
49 năm chứ không phải Bốn Mươi Chín năm đâu nhé.
49 năm không phải để kể 49 năm tôi viết cho ĐL, dù sự thật như thế, nhưng để nhắc là người ĐL đã có thói quen viết báo sinh viên từ hơn 49 năm rồi.
Tôi chọn 49. 
Con số cũng oan trái nhỉ, truyện Phật, truyện đời, cả như khi bỏ nhau đi. 
Nhưng nếu còn viết cho ĐL một năm nữa, sẽ ăn mừng một nửa thế kỷ viết báo sinh viên.

Một năm ngắn mà lâu, vật đổi sao dời.
Cách đây mấy hôm, một cô bạn, lại mới quen ở Họp Mặt 2013, nói với tôi, những gì anh viết cứ như vừa đi đường vừa kể chuyện.
Tôi giật mình.
Chỉ biết trả lời:
Nếu có em chiều nay ta sẽ lên đồi sim
Anh hái hoa tím gắn lên đôi bờ tóc mềm.

Không hiểu vì sao, bài tôi viết năm, sáu trang cứ viết quanh viết quẩn?
Đến bây giờ còn sửa mấy trang viết cách đây mấy chục năm.
Nếu viết như Hồ Biểu Chánh, Lê Văn Trương hay Nguyễn Ngọc Ngạn, tôi đã lá ngọc cành vàng, đâu còn hoạn nạn gian nan!

Đêm họp mặt thứ bảy 2013, vui quá nhưng tôi vẫn còn chờ.
Không chờ người yêu, nhưng một người ở miền Tây Canada đã gởi những bài thơ cho ĐL cách đây bốn mươi mấy năm.
Tối thứ bảy, các bạn vui, lòng tôi vui mà vẫn còn biên giới, cô đơn nói với mình.
Anh biết em không về.
Anh ngồi chỗ này, nhìn người em yêu say đắm ngày xưa, vẫn còn đây, ở một bàn gần đó. 

Cái đó mới là những gì phải viết.
Những gì còn lại chỉ là cái cớ, như truyện Thần Tháp Rùa.
Thế là, lại dan díu nữa rồi.
Trân quý.

Điệp.


Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2013

Hạt nước



Khi em là hạt nước, tươi mát, trong suối trong
Hát ca vui với tháng ngày
Thong dong theo dòng sông
Làm mạch nguồn
Sự sống
Hoa đơm dâng hương
Tạ ơn đời
Dòng nước trong xanh ngát
Là triệu triệu hạt lưu ly, cùng đi về biển cả
Em hòa vào bao la

Nắng trong vàng óng ánh
Lụa ấm phủ trần gian
Đưa em về trời cao
Em biểu hiện nhiệm mầu
Vầng mây trắng mênh mông
Thong dong nơi trời rộng
Cho hành tinh xanh đẹp xinh

Màn lưới châu mù sa
Lóng lánh đẹp tuyệt trần
Cho rừng thông xanh biết
Cho ruộng đồng hạt sai đơm
Người người no hạnh phúc
Ơn mưa thật tròn đầy

Hạt nước xanh linh diệu
Hằng chuyển trong vô tận
Là kim cương bất diệt
Là linh dược cho đời

Cam lộ xanh tinh khiết
Óng ánh trong trời không.


chân hội đăng / 9:37-13.07.2013. 
Trên đường số mười, đi về hướng đông(A.10- E).

Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2013

Dư âm. Đất lạnh và tôi, ngày xưa


Hi Giang.

Gửi mi, thằng bạn những năm 59-60, còn sót lại.
Cám ơn đã cho ta sống lại những ngày đất lạnh.
Ta cũng một thời ở đó, Miền đất nặng tình.
Cũng không lâu. Rồi đi. Đi mãi không về.
Tưởng rằng đã quên. Tưởng người đã quên.
Không ngờ, vừa nhận, Một lời nhắn nhũ.
Để tiếp tục không quên, Đất lạnh ngày xưa.

Đi sao không về.
về sao không gặp.
gặp sao không thấy.
thấy sao không nghe .
nghe sao không nói.
nói sao không lời.
lời sao không hẹn.
hẹn sao không nhớ.
nhớ sao không thương.
thương hoài ngàn năm.


mười ba tháng tám, nhớ người laval.

Trần lữ thứ.