Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

Mùa thu trên Đất Lạnh


         Trong Họp Mặt 2013, các cây “cổ thụ”, “đại thụ” cùng những cựu sinh viên Việt Nam trẻ của Đại Học Laval đã gặp gỡ, đã cùng nhau tìm lại được những thân yêu của ngày tháng cũ... Qua một thời gian dài sau khi ra trường đã thăng tiến trong sự nghiệp, lập gia đình, nuôi nấng con cái... khi đã sắp, hay đến tuổi về hưu, chúng ta thường có khuynh hướng tìm về những kỷ niệm êm đềm cũ... đọc trong Đất Lạnh Tình Nồng, chúng ta sẽ gặp những gì yêu dấu nhất giữ cả một đời đã được chia sẻ thật gần gũi, thật thân thiết như trong “tình đầu” của BT Phụng, “dan díu” của Điệp, “cho tôi lại ngày nào” của NDVinh... và còn nhiều nữa xin quí anh chị vào blog Đất Lạnh để biết thêm...

        Chưa bao giờ blog của cựu sinh viên Laval lại mang đầy hào khí, phong phú về nội dung lẫn hình thức của một thời tuổi trẻ sinh viên như năm nay...Những đề nghị của các anh Đỗ Đức Viên, Nguyễn Duy Vinh, Phạm Đỗ Chí và nhiều anh chị khác đã tạo thành một “áp lực” đáng yêu, đáng nói và đáng kể để anh chủ nhiệm Lưu Quang Trung phải tự hỏi, có nên làm “Đất Lạnh 4 mùa” không?...

         Câu trả lời đã có khi “đàn anh” LQ Trung cho biết đã tìm được trong Phong Hóa số 67 về mùa Thu 1933... Công trình của một “con kiến đàn anh” rất lớn... với những ngày giờ cặm cụi tìm đọc, rồi ghép lại và làm rõ ràng những trang báo, nói về những trò chơi nhân gian: của trẻ con và trò chơi người lớn (???) vào năm 1933, có cả chuyện tình nên thơ đáng nhớ...

         Qua Phong Hóa, chúng ta thấy đã may mắn được thừa hưởng một nền văn học do nhóm người trẻ của năm 1933, họ đã hy sinh cuộc đời cho lý tưởng, cho dân tộc... đây là giai đoạn giao thời giữa tiếng Nôm và tiếng Việt, nên chúng ta sẽ đọc thấy một số chữ viết trong tình trạng phôi thai chưa hoàn chỉnh, so với tiếng Việt 80 năm sau...(như tiếng Việt chúng ta đang dùng)... Sự cố gắng truyền tải văn học hay kiến thức qua văn chương, báo chí đã giúp cho chúng ta tiến nhanh và tiến mạnh trong việc giữ gìn tiếng Việt, và nước Việt... vì “tiếng Việt còn, nước Việt còn”... không có xưa làm sao có nay...!

         Ít hay nhiều, tất cả chúng ta đều có thể chung sức, tiếp nối việc làm của tiền nhân với những hiểu biết và kiến thức sẵn có của chính mình vì sự trường tồn của dân tộc... Hy vọng tất cả các quí anh chị em, có thể tiếp tục góp một bàn tay để giữ gìn và cổ động văn hóa Việt Nam bằng cách đọc bài, viết bài, cho ý kiến xây dựng trên Blog Đất-Lạnh – mùa Thu... và đừng quên cùng gửi link giới thiệu Blog với bạn bè và người thân...


Vĩnh-Huy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét